“A di đà Phật, các cậu chơi vui vẻ là được, bần tăng đi làm việc trước đây.” Hòa thượng vừa nói với Tô Bạch, vừa duỗi tay nhẹ nhàng xoa đầu của thằng bé ngây thơ, ở chung trong thời gian lâu như vậy, hòa thượng cũng rất thích thằng bé, hơn nữa thằng bé cũng đã được hòa thượng và Gia Thố đồng thời chúc phúc, trên cơ bản tương đương với con nuôi của bọn họ.
Tô Bạch duỗi tay ra vẫy, một chiếc taxi đón khách chủ động tới giúp hắn cầm hành lý lên.
Từ sân bay đến khu thắng cảnh chân chính cũng không xa cho lắm, nếu không kẹt xe sẽ mất đại khái nửa tiếng, còn nếu kẹt xe, thời gian sẽ dài hơn một chút.
“Nào, đừng nhúc nhích.”
Vừa lên xe, Tô Bạch đã lôi một lọ kem chống nắng ra bôi loạn lên người thằng bé, thằng bé dường như không thích bị bôi những thứ này lên mặt cho lắm, nhưng Tô Bạch xuất phát từ việc đảm bảo, vẫn bôi lên cho thằng bé.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây