“Tôi rất mong đợi, lần sau cậu lại không nhịn được nữa mà tiếp tục nhảy ra.” Tô Bạch phun ra một vòng khói, khóe miệng mang theo nụ cười và bảo: “Cũng rất mong đợi, người tối nay gặp ở bữa tiệc thật sự là cậu.”
Khi ba người trở về nhà lão Phương, đã là ba giờ sáng, thời sự ngày mai chắc hẳn sẽ có bản tin tiểu khu nào đó đột nhiên xảy ra hỏa hoạn, cũng may nhân viên phòng cháy đã kịp thời tới nơi khống chế ngọn lửa, đồng thời còn có hàng xóm nhiệt tình kịp thời thông báo cho những hộ gia đình gần đó, tránh xuất hiện thương vong.
Sau khi ba người trở về, cũng nhanh chóng nghỉ ngơi, dù sao thì ngày hôm nay thực sự có chút bận rộn, ngay cả bộ não vốn được mập mạp mang về, định làm bữa khuya, nhưng tạm thời cũng lười chẳng muốn nấu, cứ cất đi trước rồi ngày khác lại ăn sau.
Ngày hôm sau gần đến giữa trưa, Tô Bạch mới mở mắt, nằm trên giường duỗi thắt lưng.
Có lẽ, cũng vì ở trong nhà lão Phương, có trận pháp bảo vệ, bên cạnh còn có hòa thượng, mập mạp, Gia Thố và Cát Tường ở đây, lại có thể ngửi thấy mùi sữa thơm nức trên người con trai mình, dưới các loại điều kiện này, mình mới có thể chìm vào giấc ngủ sâu thật sự.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây