Một giọng nam thô kệch vang lên: “Tám nghìn oan hồn đó rõ ràng đang tiến tới theo một ý chí, hiện tại bọn chúng có thể tập trung lại, vậy thiết nghĩ cũng có thể trực tiếp chia ra thành tốp nhỏ. Mấy người chúng ta có thể vừa chuẩn bị ra tay, thì bọn chúng đã hoàn toàn tan tác chim muông, cho dù là tám nghìn con heo chạy loạn, cũng không phải là chuyện có thể bắt xong trong khoảng thời gian ngắn được, càng đừng nói đến những oan hồn cứ thấy người sống là phát điên lên đó.”
“Vậy cũng vẫn tốt hơn so với chẳng làm gì cả, cố hết sức giảm sát thương xuống mức thấp nhất đi.”
Cả người Lương Sâm bay lơ lửng, ba bóng người ở trên ba tòa nhà cao tầng khác cũng cùng nhau bay lên, bốn người, mỗi người quang về một hướng, chủ động hướng về phía đó, chuẩn bị ngăn cản đám mây đen ở bên ngoài khu tập trung đông dân cư ở Thượng Hải.
Giải Bẩm thì lại lặng lẽ tháo kính mắt xuống, lôi một chiếc khăn lau kính bằng lụa trắng từ trong túi ra, lẩm bẩm: “Rốt cuộc là thằng thần kinh nào lại muốn học ả đàn bà đó làm ra loại chuyện tàn sát hàng loạt dân trong thành này vậy?”
Lẩm bẩm xong, tự bản thân anh ta mỉm cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây