Một tiếng Phật hiệu mang theo tiếng Phật mờ ảo, nhưng Phật quang lại không ngừng bị dồn nén, hoàn toàn không thể phóng ra được, Hòa Thượng đã tàn nhẫn móc hai mắt mình ra để cầu xin tâm hồn thanh tỉnh trong một chốc.
“Ha ha ha, Hòa Thượng chết tiệt nhà anh, con mẹ nó, cũng tàn nhẫn với mình thật đó!”
Tô Bạch bật cười ha ha, hai tay không kìm được mà co giật, mười ngón tay đã mọc ra mười móng cương thi sắc bén, cơ bắp cánh tay cũng đã bắt đầu khô héo và cứng ngắc.
Tiếng cười của Tô Bạch, vốn là một loại kinh ngạc cảm thán, nhưng bây giờ thoạt nhìn, lại như thể đối mặt với một đại cừu nhân đang buông lời chế nhạo mình, trên thực tế, loại dục vọng muốn giết người ở trong tim của hắn hiện tại, đã giống như một ngọn lửa lớn bùng cháy hừng hực, muốn áp chế, lại hoàn toàn không thể nào áp chế được.
Cũng như vậy, Tô Bạch biết rõ, Gia Thố cũng đang kiềm chế chính bản thân anh ta, không nhìn thấy anh ta đã liên tiếp mấy lần tập trung sát khí trên người mình rồi sau đó lại giải trừ đi hay sao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây