Màn đêm buông xuống, Tô Bạch pha cho mình một ly nước cam, một mình ngồi trên ghế mây ở trong sân.
Sân của nhà lão Phương thật ra không lớn, nhưng ít ra so với mấy ban công trong căn nhà ở nội thành thì lớn hơn rất nhiều. Dù sao cũng là nhà tầng, chỗ nào cũng lộ ra rộng rãi hơn không ít, nằm ở đây, Tô Bạch có thể thấy cả bầu trời đầy sao.
Điện thoại di động được đặt sang một bên, Tô Bạch đem hai tay gối ở dưới đầu. Hắn nhìn không trung trên đỉnh đầu, cả người có vẻ rất yên tĩnh.
Tiểu gia hỏa đã ngủ, có Cát Tường ở bên cạnh, mập mạp cũng đã đi nghỉ ngơi.
Chỉ là bản thân Tô Bạch lại không ngủ được, cũng chẳng phải là do lo lắng không biết khi nào thì mình sẽ đi đến thế giới chuyện xưa tiếp theo, hoàn toàn ngược lại, sau khi trải qua áp lực từ lúc thông báo nhiệm vụ, ở sâu trong nội tâm Tô Bạch lại thấy có chút chờ mong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây