“Tùy cậu nghĩ sao cũng được.”
- Đúng thế, đó là suy nghĩ trong đầu anh, ai có thể chứng minh được chứ? Chắc hẳn anh cũng đã cảm thấy khó chịu với tổ chức kia từ rất lâu rồi, nhưng anh vẫn luôn muốn cùng gia đình mình sinh sống những ngày bình thường ở Tần Hoàng Đảo, đại bản doanh của tổ chức kia chính là ở ngay đây, vì thế Đại Bạch đi đến đó giết loạn một trận xem như cũng giải quyết cho anh một số phiền phức.
- Không phải nội tâm mỗi người đều đen tối như anh đâu, tổ chức kia có tồn tại hay không, đối với cuộc sống của tôi mà nói, nó không ảnh hưởng đến qua nhiều, hơn nữa, trừ khi là trong thế giới chuyện xưa, nếu không, tôi sẽ không đặt bản thân mình ở trên cương vị của một thính giả để đi suy nghĩ vấn đề, còn anh Âu Mỹám hơn nhiều, đừng nghĩ rằng ai cũng Âu Mỹám như anh.
- Ha ha ha, chuyện này thật đúng là thú vị, nếu như ông đây không phải là một thính giả, đoán chừng tôi thật đúng là ngu ngốc đi tin tưởng.
Mập mạp khoanh tay trước ngực: - Hy vọng sự việc không ầm ĩ đến mức quá lớn, nếu không, thật đúng là không thể cứu vãn được nữa rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây