So với tình trạng của sáp thi nam, tình trạng của nữ thi kém hơn rất nhiều, sáp thi đương nhiên là rất buồn nôn, nhưng ở một mức độ nhất định, anh ta vẫn giữ được dáng vẻ của con người, mà cỗ thi thể này, sau khi vén lên phần tóc và rong biển quấn vào nhau, Tô Bạch lập tức có thể nhìn thấy, về cơ bản thì không thể nhìn thấy rõ dung mạo của cô ta, hoàn toàn là một màu đen bẩn thỉu, đại khái chỉ có thể phân biệt ra được đây là một gương mặt người mà thôi.
Quần áo cũng hoàn toàn hư thối, lúc tay Tô Bạch chạm đến, từng mảnh nhỏ rơi xuống giống như những chiếc lá mùa thu.
Thế nhưng, tay của Tô Bạch vẫn nắm được vào thứ gì đó, đặt ở trước mặt để nhìn, là một quyển sổ nhỏ được bọc trong một chiếc túi không thấm nước, kích thước tương tự với tờ giấy phép lái xe của hiện tại.
Mở ra nhìn, bởi vì có túi chống nước bảo vệ ở bên ngoài, vì thế nội dung bên trong quyển sổ vẫn được bảo quản rất tốt, đây không phải là một quyển sổ nhật ký gì đó, ngay ở trang đầu tiên có dán một bức ảnh, đó chỉ là một bức ảnh đen trắng, lại thêm thời gian dài như vậy, cho dù được bảo quản tốt đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ có chút phai màu, không nhìn thấy được rõ ràng, nhưng bên dưới có một số chữ vẫn có thể phân biệt ra được.
Là tiếng Nhật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây