Trong nháy mắt, ánh mắt của Hải thiếu gia thoáng qua giãy dụa, ngay sau đó, anh ta cầm cốc trà lên, một hơi uống sạch, cười nói với Lệ Chi.
- Chị à, chị nói những lời khách sáo đó làm gì, cho dù người khác có như thế nào, cho dù là chuyện gì, chị vẫn là chị của em, em hứa với chị, em sẽ làm theo những gì chị phân phó, sau đấy dựa theo phương pháp chị đưa cho, thông báo kết quả cho chị.
- Làm khó cho em rồi.
Lệ Chi đứng lên, đưa tay muốn sờ lên đầu Hải thiếu gia, giống như lúc còn bé, hai người bọn họ còn ở cô nhi viện. Khi đấy, bởi vì bản thân Hải thiếu gia thích đem mình nhìn như con gái, cho nên luôn bị các bé trai khác chế giễu, mỗi lần Lệ Chi đều dùng cách đó để an ủi anh ta.
Thế nhưng, tay của Lệ Chi còn chưa có đụng vào trán Hải thiếu gia, tay của cô ta đã bắt đầu tiêu tán, giống như bồ công anh bắt đầu tiêu tán, bắt đầu tùy gió tan biến, từng chút, từng chút một.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây