“Hẳn là có, nhưng sau khi vượt qua được nỗi sợ hãi ban đầu, tôi rất ngạc nhiên khi phát hiện ra bản thân mình có chút thích ứng.”
Tô Bạch không nói thẳng ra việc thích ứng của cậu ta quá chậm, mà chính là khẽ gật đầu, hắn mở cửa ra, ngồi vào trong xe, đem bữa sáng đặt ở chỗ ghế lái phụ.
Sở Triệu đặt tay lên chỗ cửa sổ xe của Tô Bạch.
- Cậu về lúc nào thế?
- Hôm qua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây