Hai người chết đi, ngay lập tức mùi máu tanh tràn ngập khắp phòng. Tô Bạch hít một hơi thật sâu, trên mặt lộ ra cảm xúc thư giãn, có lẽ đối với Tô Bạch mà nói, hiện tại việc giết người bình thường đã không còn có quá nhiều thú vị, nhưng mùi máu tươi vẫn khiến cho Tô Bạch vô thức cảm thấy thỏa mãn.
Máu tươi là thứ tốt đẹp đến nhường nào.
Nhiều khi, ngay cả chính Tô Bạch đều không cảm thấy mình là một Vampire. Hắn rất ít khi dùng thân phận của huyết tộc để sống, phần lớn, hắn chỉ coi huyết thống Vampire này là một công cụ cho chính mình, không nghĩ đến việc dung hòa nó vào trong thói quen, không nghĩ đến việc dung hòa nó vào trong văn hóa, mang theo phần lớn sắc thái thực dụng, bỏ vấn đề chiến đấu sang một bên, trong cuộc sống ngày thường, Tô Bạch rất ít khi nhớ đến, hắn là Vampire.
Hai kẻ cùng hội cùng thuyền với mình cứ như thế chết ngay ở trước mặt cô ta, Cừ muội co quắp ở trong một góc, cả người cô ta run lẩy bẩy. Đối với một người bình thường mà nói, từng cảnh tượng kia đã đủ để phá vỡ tất cả mọi nhận thức trước đó của cô ta, thậm chí còn đủ sức phá hủy thế giới quan của cô ta. Cho dù trong lúc bắt cóc tống tiền bị cảnh sát đột nhiên xông vào bắt người, Cừ muội cũng sẽ không e ngại và tuyệt vọng như lúc này.
Con người luôn luôn thần phục trước nỗi sợ hãi do những thứ không biết mang tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây