Mắt trời mọc thì làm, mặc trời lặn thì nghỉ, quy luật làm việc từ thời xa xưa này, theo sự phát triển và tiến bộ của khoa học kỹ thuật đã không còn được mọi người kiên trì làm theo như thế nữa, phần lớn người trẻ tuổi đã sớm không cho rằng ban đêm là dấu hiệu của sự nghỉ ngơi, chẳng qua, đối với một thành phố, đối với một bệnh viện mà nói, trời đã sáng, chính là mang theo ý nghĩa náo nhiệt.
Người thân của bệnh nhân đi tới đi lui cùng với các bác sĩ và y tá trong bệnh viện, nơi này lập tức trở nên có sức sống.
Bệnh nhân giường bên cạnh, sau nửa đêm đi ra ngoài tìm y tá xin nước uống, kết quả mãi cho đến buổi sáng cũng không có trở về, càng không có xuất hiện.
Có y tá đến hỏi liệu hắn có cần bữa sáng không, Tô Bạch gọi một phần, sau khi bữa sáng được mang đến. Hắn an tĩnh ngồi ăn, sau đó đổi một bộ quần áo bệnh nhân khác đi ra ngoài. Nằm trên giường cả một buổi tối, nói cho cùng vẫn nên ra ngoài một lúc.
Đằng sau bệnh viện có một khu xanh sạch hóa, hôm qua Tô Bạch còn bị huyết thi ném vào bên trong hồ nước, lúc này ánh nắng vừa đủ, ánh nắng ấm áp chiếu đến, giống như có thể xua tan đi cảnh tượng âm Âu Mỹtrong lòng người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây