Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 444: Tôi thật đúng là từng cảm động

Chương Trước Chương Tiếp

Tô Bạch nửa quỳ trên mặt đất, hai họng súng chống đỡ trên mặt đất để đỡ lấy cơ thể của hắn, trên người hắn đã chồng chất vết thương. Đối với một Vampire mà nói, thương thế còn có thể lưu lại bên ngoài, đã nói ra lên rất nhiều vấn đề, hiển nhiên, khả năng tự hồi phục của huyết thống Vampire đã gần như cạn kiệt, nếu nói cả người là sơn cùng thủy tận (Cùng đường bí lối) thì có vẻ hơi cường điệu quá, nhưng gần như đã là cung giương hết đà.

Bên kia, Tiểu Lâm đã thu lại huyết mị đang bị thương nghiêm trọng về, anh ta khá hơn Tô Bạch một chút, nhưng cả người vẫn lộ ra rất suy sụp, anh ta lùi lại một góc trong sân vườn, không nói một lời nào, hơn nữa tình trạng này đã diễn ra trong một thời gian dài rồi.

Bên người mập mạp có ba thanh kiếm gãy, ban đầu mập mạp dùng mười ngón tay của mình để khống chế kiếm gỗ, vào lúc này đều lộ ra vết máu loang lổ, da tróc thịt bong, cảm giác thống khổ nối tiếp nhau như những cơn thủy triều không ngừng ập đến, khiến cho mập mạp không ngừng hít sâu một hơi hoặc là nhe răng trợn mắt.

Thật ra bóng đen đã mỏng hơn lúc đầu rất nhiều, thế nhưng ông ta vẫn bình tĩnh như thế, đây là một loại bình tĩnh khiến cho người ta tuyệt vọng, giống như một chiếc chiến xa, đi tới đi lui nghiền ép, ngay cả khi trên thân nó đã bị tổn hại và có những vết rỉ sét loang lổ, thế nhưng ở trước mặt địch nhân, dáng vẻ chạy đi chạy lại của nó vẫn khiến cho địch nhân mệt bở hơi tai.

Khí thế sau cùng của bóng đen khóa chặt trên người Tô Bạch, Tô Bạch hơi sững sờ, đây là một loại cảm giác đặc thù, một loại cảm giác quen thuộc, loại cảm giác này hắn đã từng có trong thế giới chuyện xưa, người mang đến cảm giác này cho hắn chính là Lan Lâm.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 24%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)