Hình thể của tỳ hưu không ngừng thu nhỏ lại theo sự mất máu của nó, thế nhưng bụng của tỳ hưu lại có vẻ như càng to lên, ánh mắt khẩn cầu của nó càng thêm mãnh liệt, hiển nhiên là mang theo khát vọng sống sót, nó cũng đang nhắc nhở Tô Bạch, nếu hắn còn tiếp tục như thế nữa, nó thật sự sẽ chết.
Tô Bạch nhắm mắt lại, bắt đầu dẫn dắt toàn bộ khí huyết của mình lưu lại trong người tỳ hưu tràn ra, trở về trong cơ thể hắn, những máu tươi “du lịch” ở trong cơ thể tỳ hưu cũng coi như được tỳ hưu tôi luyện lại một lần. Khi máu tươi lại một lần nữa quay về trong cơ thể Tô Bạch, nó càng trở nên tinh khiết hơn, lần này Tô Bạch đem con tỳ hưu coi như “máy lọc không khí” rồi.
Không để tỳ hưu cứ thế mà chết đi, Tô Bạch sớm thu tay lại, khí huyết được hấp thu về cơ thể hắn, bụng tỳ hưu cũng khôi phục lại như bình thường, chẳng qua nó nhỏ hơn trước đó mấy lần, đoán chừng Phích Lâu cho nó ăn không công mấy tháng tinh huyết.
Tỳ hưu giống như một con mèo bệnh nằm trên mặt đất, hơi thở của nó rất không ổn định, trên người nó bắt đầu xuất hiện một số ánh sáng không ngừng lóe lên, bề ngoài cơ thể của nó cũng đang xảy ra một số biến hóa, dường như nó đang thay đổi thành một dáng vẻ khác.
Tỳ hưu rất phổ biến ở Trung Quốc, có thể nhìn thấy những tượng đá và tranh vẽ về tỳ hưu ở khắp mọi nơi, cho nên hình dáng cơ bản của tỳ hưu như thế nào, trong lòng Tô Bạch cũng rất rõ ràng, hiện tại dáng vẻ mà gia hỏa này đang biến hóa ra, rõ ràng không phải là long tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây