Tô Bạch hơi nghiêng đầu nhìn về phía A Huyễn:
- Khi còn nhỏ, lúc vừa mới tiếp xúc đến trò chơi trên máy vi tính, tôi nghĩ nếu mình có thể trở thành một hacker thì tốt biết bao nhiêu, tự mình tạo ra phần mềm hack số liệu, hiện tại trưởng thành, nhìn thấy hàng thật giá thật, một người còn cực đoan hơn cả hacker như anh, tôi bỗng nhiên cảm giác được, sống dưới bộ dạng này, cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
A Huyễn hít một hơi thật sâu, sau đó tiếp tục lùi lại thêm một bước, tay trái đặt ở vị trí trước ngực mình, ngỏ ý nhận thua, ngay sau đó, anh ta chậm rãi lùi lại về sau, hiển nhiên là dự định đi, không muốn tiếp tục đánh nhau nữa.
Trong mắt Hứa Tình lóe lên ánh sáng kỳ lạ, hỏi:
- Sao thế, thịt đến miệng rồi lại còn không ăn?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây