“Vương Tuyết?”
Tô Bạch bỗng nhiên có loại cảm giác không thể hiểu nổi, đồng thời trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh, đó là lúc Tô Bạch dựa trên laptop của Sở Kiến Quốc để mô phỏng ra hình ảnh, khi đó Tô Bạch ngồi ở dãy cuối cùng trong một căn phòng tự học.
Trời rất tối, nhân viên quản lý đã tắt đèn, toàn bộ phòng tự học yên tĩnh, ngay cả tiếng một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Một bóng đen mở cửa đi vào, đi qua thùng rác thu gom mảnh giấy bên trong.
Lúc đầu bóng đen kia rất mơ hồ, dần dần nó trở nên rõ ràng hơn, biến thành một người cụ thể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây