Tô Bạch hít sâu một hơi, sau khi trạng thái của hắn khôi phục lại bình thường, Tô Bạch lập tức gọi điện thoại cho Sở Triệu.
- Alo, tôi nói này Tô đại thiếu gia, không phải cậu đang ở Thành Đô dưỡng già à, sao lại còn nhớ ở phương đông xa xôi, có một người bạn cảnh sát đang vất vả ngày đêm phục vụ nhân dân.
Nghe thấy Sở Triệu vẫn cà lơ cà phất giống như trước, trong lòng Tô Bạch an ổn hơn một chút, từ bức ảnh cũng không thể nhìn ra chủ nhân của bàn tay kia muốn ra tay với Sở Triệu, có lẽ đây là bị chụp lẫn vào.
Chẳng qua vừa mới nghĩ đến bên người Sở Triệu khả năng có thứ này, hơn nữa đối phương rất có thể còn là một cảnh sát, Tô Bạch đã cảm thấy rất không tưởng tượng nổi.
Mẹ kiếp, cục cảnh sát là nơi như thế nào?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây