Mỗi người đều có đồ áp dưới đáy hòm, trong bốn người, hòa thượng chính là người có nhiều bí mật nhất, Tô Bạch không có để ý đến chuyện này, hắn đứng lên, tiểu gia hỏa đã ghé vào trên bụng mập mạp, cùng mập mạp ngủ trưa, trong phòng này tuy có bốn người đàn ông và một đứa bé nhưng lại rất yên tĩnh, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Tô Bạch mở cửa sau của căn phòng, bên ngoài là một rừng cây, rất tĩnh mịch.
Tô Bạch cứ thế dựa vào bệ cửa sổ nhìn ra xa, hắn vô thức ngây người một lúc, sau đó ánh mắt hắn nhìn về một nơi nào đó, Tô Bạch thế mà phát hiện ra tiếng sột soạt rất nhỏ ở trong rừng cây truyền đến, Tô Bạch làm như không có chuyện gì, đem cửa sổ đóng lại, sau đó đứng ở một bên, xuyên qua khe hở, lén nhìn ra bên ngoài.
Dường như chuyện Tô Bạch đóng cửa sổ lại khiến cho người bên ngoài thở ra một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng bọn họ bắt đầu di chuyển.
Ngay sau đó, trong tầm mắt của Tô Bạch xuất hiện một đám người mặc áo giáp, cầm binh khí nhà Thanh, hơn nữa những binh lính nhà Thanh này rõ ràng không có nằm trong lục doanh và binh lính phổ thông, bọn họ có kỷ luật nghiêm minh và sát khí trên người, cho dù chỉ nhìn thoáng qua từ xa, Tô Bạch có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây