“Mẹ nó, không cần chơi thế chứ, ra ngoài mua đồ ăn sáng cũng không nói cho tôi một tiếng, tôi ăn no rồi.”
Mập mạp nằm trên giường, có chút khóc không ra nước mắt, thật ra trước khi về, anh ta còn ở bên ngoài ăn hai bát mỳ Dương Xuân.
- Ở thời kỳ cổ đại cũng chỉ có thể hưởng thụ ăn uống, còn lại cũng không có gì, dù sao số bạc trước đó chúng ta lấy được cũng đủ để tiêu, hơn nữa số tiền này cũng không mang ra được thế giới chuyện xưa, sao phải giữ tiết kiệm làm gì.
Tô Bạch đưa một miếng bánh đến tay tiểu gia hỏa, tiểu gia hỏa cắn một miếng, bánh rất ngon, tiểu gia hỏa cười híp mắt.
Mập mạp quên mất vấn đề này, khi người ta ăn no, đồ ăn ngon sẽ không còn có lực hấp dẫn nữa, mập mạp xua tay nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây