Cuối cùng cư dân mạng”bvbvbv1232012” có viết: “Cảnh sát phát thông báo bắt đầu điều tra án, các xí nghiệp truờng đại học hoặc cao đẳng có nhân viên/ sinh viên nữ mất tích hoặc nghỉ không xin phép trong thời gian dài có những đặc điểm nhận dạng trùng khớp đến xác nhận thi thể. Trường Nam Kinh đã cử 3 giáo viên và 6 học sinh đến, không thể xác nhận qua hình ảnh nên có 4 người đã nhìn thi thể, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng nhìn xong thì đều khóc ói hết, người nhận ra thi thể là bạn chung phòng.”
Theo những gì thông tin miêu tả, ta có thể biết được, đầu tiên sau khi phát hiện vụ án, cảnh sát đã nhanh chóng tập trung vụ án tại đại học Nam Kinh, thậm chí rất có khả năng đã tập trung vào Điêu Ái Thanh. Chứ không phải là sau một thời gian dài cũng không thể xác định được thân phận nạn nhân; thứ hai, bạn cùng phòng của Điêu Ái Thanh tham gia quá trình xác nhận thân phận thi thể, nhưng đó là sau khi cảnh sát gửi thông báo tới nhà trường, rồi trường học sắp xếp cho những người trong ktx đi xác nhận thị thể, nói cách khác khi đó cảnh xác cơ bản đã nhận định thi thể này là Điêu Ái Thanh, chứ không phải là bạn cùng không đột nhiên cảm ứng được chạy đi mua nhật báo Nam Kinh; thứ ba, thi thể quả thật là được bạn cùng phòng xác nhận, bởi vì quần áo của Điêu Ái Thanh được tìm thấy sau 5-10 ngày kể từ khi phát hiện thi thể, vả lại theo hồi ức của đương sự, cái áo khoác màu đỏ viền đen kia rất bình thường, không ít sinh viên trong trường có áo khoác kiểu đó, bởi vậy có thể xác định bạn cùng phòng xác nhận thân phận của Điêu Ái Thanh thông qua đầu lâu của cô, dựa theo những gì đã phân tích ở phần năm, đầu lâu của Điêu Ái Thanh được phát hiện sau đó 1-2 tức vào khoản ngày 22-23 tháng 1 năm 1996.
Đến đây, chúng ta có thể xác định thông tin “Bạn cùng phòng đột nhiên cảm ứng xem báo tới nhận thi thể” cùng với “phát hiện đầu lâu tại núi Long Vương” là vô căn cứ, chỉ phù hợp tâm lý buồn cười của những kẻ phát tán đồn đãi.
Sai khi phát hiện vụ án, cảnh sát phản ứng khá nhanh, trong vòng một ngày đã tìm được đa số các phần thi thể, sau đó tập trung điều tra chung quanh đại học Nam Kinh, về công tác điều tra của cảnh sát ở đại học Nam Kinh cư dân mạng “Tiềm thủy a tiềm thủy đa niên” vốn là sinh viên của đại học Nam Kinh đã cung cấp cho chúng ta khá nhiều tin tức.
Dựa theo hồi ức của người này, cảnh sát sau khi xác định nạn nhân là Điêu Ái Thanh, lập tức tổ chức tập trung các nữ sinh trong trường đến, trong buổi họp cảnh sát đã nói sơ qua về vụ án, mục đích chủ yếu là cung cấp manh mối chung quanh vụ án, lúc đó cảnh sát đã để lại rất nhiều số điện thoại, email hy vọng có người sẽ báo cáo hoặc tố giác, đồng thời còn tưng thu những kiểu quần áo giống với quần áo nạn nhân đã mặc (theo lời kể thì lúc ấy cảnh sát đã tìm được quần áo của Điêu Ái Thanh, nhưng vì đó là vật chứng không thể lấy ra xem, nên họ đã tìm một nữ sinh trong trường mượn một bộ đồ giống y hệt, phỏng chừng thời điểm diễn ra buổi tập trung này là ngày 27-28. Đồng thời bởi vì lúc mất tích Điêu Ái Thanh mặc áo khoác đỏ, kiểu dáng khá phổ biến, nên lúc ấy còn có lời đồn là có tên sát nhân chuyên ra tay với các cô gái mặc áo đỏ, cùng là mấy tình tiết thường hay xuất hiện trong tiểu thuyết).
Sau đó, tổ điều tra của cảnh sát đã thường trú trong Nam Đại, thông qua báo cáo, thu thập tư liệu, vân tay, khảo vấn những đối tượng hoài nghi trong trường. Vì công tác điều tra rất lớn, đã làm đám lưu manh trộm cướp chuyên xuống tay với nữ sinh chung quanh trường gần như tuyệt tích, mà các giáo sư sinh viên, công nhân viên trong trường đều là đối tượng điều tra chủ yếu, các giáo sư, viên chức bị nghi ngờ phẩm hạnh có vấn đề đều phải chịu điều tra, thậm chí lúc ấy chung quanh đại học Nam Kinh đều rải không ít cảnh sát ngầm, phòng ngừa hung thủ xuống tay gây án lần nữa, đợt điều tra này đã bắt được không ít những kẻ tay chân dơ bẩn, nhưng họ đều bị chứng minh là vô tội. Bao quát vị tác giả trên mạng kháo nhau là ngày 10 tháng 1 có hẹn Điêu Ái Thanh ra ngoài.
Từ những gì miêu tả phía trên, chúng ta tập hợp được ba tin tức, một là ngay từ đầu cảnh sát đã xem đại học Nam Kinh là khu vực điều tra trọng điểm, một phần vì nạn nhân là sinh viên trong trường, một phần nữa là vì thi thể xuất hiện trong khuôn viên trường, điều này phù hợp logic; thứ hai, mời các công nhân viên nữ tập trung, lại điều tra các nam công nhân viên cho thấy từ đầu cảnh sát đã liệt vụ án này vào diện tranh chấp tình cảm. Ba, cảnh sát Nam Kinh ngay từ đầu cũng đã liệt tầng lớp có địa vị xã hội cao và tầng lớp trí thức vào đối tượng điều tra trọng điểm. Như vậy phương hướng điều tra vụ án ngay từ đầu quả thật khá phù hợp với các loại tiểu thuyết trinh thám giết người.
Trong topic “Tập hợp manh mối vụ án phanh thây ở đại học Nam Kinh” không ít cư dân mạng đã nhắc tới phần sau, khi cảnh sát lấy đại học Nam Kinh làm trung tâm rồi phân bố tìm kiếm địa điểm có khả năng là hiện trường phanh thây nạn nhân, các địa điểm tập trung điều tra là nơi có bồn tắm lớn và có cống thoát nước. Đồng thời họ cũng điều tra những nhóm người đặc biệt như đồ tể, còn sắp xếp điều tra những người có các vật phẩm đặc thù như súng săn kiểu cũ và xe đạp dùng để vận chuyển và vứt bỏ thi thể.
Từ đó có thể xác định, cảnh sát đã lấy địa điểm phanh thây làm manh mối tìm kiếm hàng đầu, phương hướng điều tra này cực kì chính xác, với những vụ án phanh thây thì tìm được nơi phanh thây nạn nhân có nghĩa là đã phá được phân nửa vụ án, còn những thông tin đằng sau, tôi nghĩa là vì cảnh sát đã tìm được một vài vật chứng cụ thể hướng về một vài đối tượng cụ thể, nên mới cho sắp xếp điều tra những nhóm người cụ thể.
Trong hồi ức của cư dân mạng “bvbvbv1232012”, có nhắc tới rất nhiều chi tiết điều tra ở đại học Nam Kinh, tỷ như rất nhiều đối tượng bị hoài nghi lúc đó, nào là có khả năng phanh thây, có nơi vứt bỏ thi thể, có công cụ vứt bỏ, tích cách bình tĩnh lãnh đạm, nhiều lần bị phát hiện ở hiện trường nơi vứt bỏ thi thể, bị hàng xóm tố cáo buổi tối thường bật đèn rất khuya, trong nhà thường có tiếng động lạ, có mùi lạ, giống hệt như trong phim trinh thám chúng ta thường xem, cảnh sát sắp xếp điều tra từng thứ, sau đó phát hiện ra rất nhiều chuyện, nào là yêu đương vụng trộm, tư tàng hàng cấm, có nhu cầu sex kỳ quái …. chỉ là không có hung thủ.
Còn rất nhiều cư dân mạng đề cập tới xét nghiệm DNA, tuy rằng đây là cách làm rất bình thường trong việc điều tra án, nhưng Trung Quốc năm 1996 xét nghiệm này chưa được phổ biến, dựa theo tư liệu của tôi, thì giữa những năm 90 ở Trung Quốc, chỉ có vài thành phố có làm xét nghiệm DNA song đó chỉ là xét nghiệm lấy thông tin DNA, tới tận thế kỷ 21 mới có xét nghiệm so sánh DNA. Nói cách khác, tại thời điểm đó dù có thu thập được DNA của hung thủ, cũng không thể biết được hung thủ là ai.
Như vậy nói đến đây, chúng ta cơ bản có thể xác định phương hướng điều tra của cảnh sát trong vụ án “1. 19” lúc đó:
Đầu tiên sau khi xác định thân phận của nạn nhân, căn cứ đặc thù thi thể, đặt đại học Nam Kinh là khu vực điều tra trọng điểm, xếp vụ án này vào diện mâu thuẫn tình cảm hoặc sát nhân biến thái, sắp xếp điều tra các công nhân viên nam ở đại học Nam Kinh, bao quát các phần tử trí thức trong trường;
Theo sự tăng lên của tin tức và vật chứng, việc điều tra ở đại học Nam Kinh lại rơi vào bế tác, cảnh sát quyết định lấy đại học Nam Kinh làm trung tâm từ đó mở rộng điều tra ra khu vực xung quanh, bắt đầu điều tra những nhóm người có khả năng sở hữu vật chứng, hướng điều tra nhằm vào tầng lớp dưới đáy xã hội.
Nhưng tới cuối cùng, một là không tìm được hiện trường phanh thây, hai là kỹ thuật điều tra còn lạc hậu, nên vẫn không có kết quả.
Tuy nhiên có thể thấy, cảnh sát Nam Kinh suốt mười mấy năm qua vẫn chưa từng dừng việc điều tra vụ án này lại, song nếu giải quyết theo cách thường quy và những gì đã có thì không thể nào giải quyết được, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào góc độ chuyên môn để điều tra, đó cũng là lý do vì sao mấy năm gần đây không ngừng có manh mối mới, đến năm 2008, vụ án ‘1.19’ lại được đẩy ra dư luận, cảnh sát Nam Kinh cũng cho ra báo cáo tổng hợp giai đoạn, từ tuần san Nam Đô và tư liệu trong ‘Điệu hồng hiên chủ nhân’ có thể thấy được, vào đầu tháng 7 năm 2008, sau khi topic của cư dân mạng‘hắc di tát’ làm xôn xao dư luận, cảnh sát Nam Kinh từng tới Khương Yển, tìm cha của Điêu Ái Thanh Điêu Nhật Xương, thu thập mẫu máu và DNA. Nhưng nó không giống với nghi ngờ trong “Điệu hồng hiên chủ nhân” , cho rằng cảnh sát quên đi manh mối quan trong trong vụ án năm đó là máu, là do cảnh sát vô dụng nên vụ án còn chưa phá được. Cá nhân tôi lại cho rằng, tình huống hẳn là thế này, năm 1996 kỹ thuật so sánh DNA còn chưa phổ biến, cho nên dù có lấy được mẫu máu của cha Điêu Ái Thanh, cũng không có giúp ích được gì cho vụ án, thậm chí tôi nghĩ là thời điểm đó cảnh sát còn không biết có kỹ thuật này tồn tại. Tới năm 2008, vụ án lại được dư luận trên internet lôi ra thúc đẩy cảnh sát Nam Kinh lần nữa điều tra, lúc này kỹ thuật so sánh DNA đã có mặt trong lĩnh vực điều tra trinh thám, cảnh sát Nam Kinh lại lấy máu kiểm tra là hy vọng có thể tìm được một manh mối đột phá từ góc độ chuyên môn.
Phần tám: Niên biểu các sự kiện lớn trong vụ án phanh thây ‘1.19’
Nói nhiều như vậy, phần ‘ghi chú’ trong bài phân tích về vụ án phanh thây ở đại học Nam Kinh cũng sắp đi tới cuối rồi, nhìn tới đây, tôi nghĩ mọi người cũng đã hiểu sơ qua về thời điểm phát sinh, quá trình phát sinh, đặc điểm nạn nhân, tình huống điều tra của vụ án, và để tiện cho các bạn ghi nhớ nội dung, tôi sẽ làm một cái niên biểu về các sự kiện lớn trong vụ án này, để các bạn có thể tổng hợp manh mối từ mấy trăm ngàn chữ phía trên: