Nhìn thấy ấn ký của hồ yêu, ngón tay Tô Bạch vuốt nhẹ lên đó, lúc này A Lượng bởi vì thống khổ mà không cách nào nói ra lời, chỉ có thể không ngừng co quắp.
Tô Bạch do dự trong một lúc, cuối cùng vẫn ấn nhẹ đầu ngón tay lên ấn ký.
Ấn ký giống như vật sống, lúc này đồng tử của A Lượng bỗng nhiên biến thành màu xanh, đồng thời những chỗ phồng lên trên người A Lượng đều xẹp xuống.
- Là anh.
A Lượng lên tiếng, nhưng giọng điệu cao ngạo, có chút khiến người ta không thể chạm vào, lại rất dịu dàng, êm tai, dường như có thể khiến xương cốt người ta rã rời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây