Trong một biệt viện xa hoa, hòa thượng đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, nơi này tuy nói có chút nhỏ, nhưng ở trong thế giới chuyện xưa, có thể có một nơi yên tĩnh để tĩnh tu đã là một loại đãi ngộ vô cùng cao, lúc này, những thính giả còn sống đang liều mạng bảo vệ Lâm Chính Anh, ngược lại, hòa thượng ngồi vững vàng, thậm chí quá mức bình tĩnh.
Một người phụ nữ ở trong hồ, cô ta có vẻ bị bệnh, nhưng dù như thế, tư thái thướt tha, tư thái mê người, hơn nữa còn có khí chất khiến cho người ta vừa thấy đã yêu, quả thực khiến cho người ta có chút muốn ngừng mà không ngừng được, nhưng trên trán cô ta dần dần hiện ra sự sắc bén, nếu không phải người thận trọng, căn bản không nhìn ra.
- Hòa thượng, tôi đau quá.
Người phụ nữ lên tiếng, một tay che lấy bụng nhỏ, vẻ mặt thống khổ, lông mày nhíu chặt, dáng vẻ không khỏi khiến cho lòng người hoảng hốt.
Hòa thượng lại chẳng quan tâm, tiếp tục tĩnh tọa, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không động, dáng vẻ vững vàng như đá, dường như ngủ thiếp đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây