Tô Bạch nhìn Lâm Chính Anh, chỉ cảm thấy tên gia hỏa này khá quen, nhưng sau khi Lâm Chính Anh niệm xong những lời này, cũng không cho Tô Bạch có thời gian kịp phản ứng, có lẽ những lời kịch này giống như những lời cảnh sát nói trước khi ra tay với dân liều mạng: “anh có quyền im lặng nhưng những gì anh nói sẽ là bằng chứng chống lại anh trước toà…”
Lâm Chính Anh cũng không tin một cương thi lạc đường sẽ biết quay đầu lại, bởi vì làm một đạo sĩ, ông ta biết rõ rốt cuộc cương thi là loại đồ vật gì, nó không khác gì dã thú, thậm chí so với dã thú còn hung tàn hơn một chút.
Cho nên, sau khi nhận lấy gương bát quái của đồ đệ, Lâm Chính Anh trực tiếp cắn nát ngón tay của mình, đem máu tươi lau lên trên gương bát quái, giơ về phía Tô Bạch, nói.
- Ban ngày ban mặt, người lại dám ra đây làm càn!
Ánh sáng mặt trời chiếu lên gương bát quái, sau đó khúc xạ ra ánh sáng màu đỏ, trực tiếp chiếu lên người Tô Bạch, lúc này bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ, xung quanh phần mộ đều là lửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây