Ngược lại Tucker rất bình tĩnh, cho dù bây giờ quản gia già đang không ngừng ấn cả người anh ta vào trong vách tường, cơ thể anh ta cũng đang không ngừng vỡ vụn và hóa thành nước mủ.
Nhưng từ đầu đến cuối, Tucker cũng không hề kêu một tiếng nào cả, thằng cho đến khi anh ta chết, những người khác thì lại nhìn một màn này với vẻ khiếp sợ, ngay khi quản gia già trong mấy ngày này vẫn luôn hầu hạ mọi người ăn mặc ở đi lại đột nhiên biến thân thành đao phủ, hai loại khí chất hoàn toàn khác nhau hiện ra quả thật khiến trong lòng người có hơi nhất thời không kịp xoay chuyển.
Vách tường này giống như sống lại và chủ động ăn thức ăn, đến cuối cùng, bộ quần áo trên người Tucker cũng bị nuốt chửng, mà trên người quản gia già thậm chí là đến hai cánh tay ông ta lại không hề dính bất cứ một giọt máu nào cả.
Ngón tay của Tô Bạch nhẹ nhàng vuốt lên da ghế sô pha, đột nhiên hắn có một loại cảm giác đó chính là vách tường màu đỏ thẫm này chắc hẳn được cố tình nhuộm đỏ như thế, nếu không ngoài ý muốn thì hình như Phát Thanh vẫn luôn giữ hứng thú rất cao với thế giới chuyện xưa này, cảnh tượng này cũng không phải là lần đầu tiên thậm chí không phải lần thứ hai, lần thứ ba sử dụng.
Một thế giới chuyện xưa khiến Phát Thanh chìm đắm hơn nữa mở liên tiếp nhiều lần như thế thật sự chỉ đơn giản như vẻ ngoài mà nó hiện ra như vậy thôi sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây