“Cho nên…” Giọng nói của Tô Bạch mang theo chút nghi ngờ nhỏ, sau đó lại hỏi từng câu, cuối cùng mang vẻ mặt: “Con mẹ nó anh đang chơi tôi đấy à?”
Chỉ vì băng qua con đường bên dưới gầm giường chưa bao lâu, trước mặt Tô Bạch đã xuất hiện một vách tường kim loại, trên vách tường có đúng một cánh cửa chỉ đủ cho một người đi vào, hơn nữa bậc cửa này cũng khá cao, đã vượt qua nửa mét rồi, duỗi tay gõ thử lên cửa, chắc chắn không phải vỏ kim loại mà là một loại vật liệu và độ dày tương tự với két bảo hiểm ngân hàng đó.
“Bây giờ không phải tôi không có thời gian hay sao, dù sao cậu cũng có thể vừa suy nghĩ giết người thế nào vừa nghĩ xem nên mở cánh cửa này thế nào cơ mà, cửa có khóa điện tử, xem chừng chắc hẳn là loại khóa điện tử cao cấp cần dấu vân tay hoặc đồng tử để nghiệm chứng, cậu cố lên nhé.”
Tucker bày ra vẻ mặt tôi rất xem trọng cậu.
“Ý của anh là kêu tôi ở bên này vừa vạch kế hoạch giết người thế nào và che giấu mình thế nào, đồng thời vừa phải nghiên cứu thuốc nổ TNT, hoặc là nghĩ cách phá giải khóa mật mã này ở một nơi thậm chí còn không có máy tính như đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây