“Ha ha.” Piqué bật cười, sau đó duỗi tay sờ lên chiếc ghế của Simon, điều này có nghĩa gì, thật ra đã rất rõ ràng rồi, vì dưới tiên đề không tìm được hung thủ thật sự, trừ hung thủ thật sự ra những người khác đều sẽ phải chịu hình phạt, không ai lại đi bao che cho hung thủ thật sự, cũng không người nào cố tình phá hỏng chứng cứ.
“Cậu chắc hẳn đã đoán ra được tôi là ai rồi đi?” Piqué duỗi tay, vỗ lên bả vai của Tô Bạch: “Cậu đúng là… con dơi thối.”
“Mùi khai làm màu trên người anh thật sự quá nồng, nồng đến mức sắp hóa thành nước nhỏ xuống rồi, tôi muốn giả bộ hồ đồ cũng không làm được.” Tô Bạch nhìn Piqué với vẻ bình tĩnh.
“OK, các vị có mặt ở đây cho tôi chút thời gian nói chuyện một lúc nhé, tôi là hung thủ, tôi thừa nhận, được không?” Piqué vẫy tay với tất cả mọi người một cách hào phóng và thoải mái, sau đó đi thẳng về phía cửa huyền quan.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không có người nào đứng dậy ngăn cản vì thời gian chót để bầu phiếu là sau bữa tối ngày mai, quả thật không cần phải khống chế Piqué làm gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây