Người chết đã bị phát hiện như vậy, phản ứng đầu tiên của Tô Bạch là cô gái tóc màu lá cọ là hung thủ vì cô ta tiến vào phòng đọc tờ giấy nhanh như vậy, sau đó lại ra ngoài trở về phòng khách tiếp tục đọc sách, rõ ràng rất kỳ quái, hơn nữa cô ta lại còn kiến nghị mình đàn một bản nhạc, sau đó trong cây dương cầm lại giấu một thi thể.
Mà bây giờ, trong túi mình đang giấu một sợi dây đàn dương cầm, nếu cô gái này đợi những người khác xuống, sau đó gọi những người khác tới soát người mình, nếu bị mọi người phát hiện ra sợi dây đàn này vậy không thể nghi ngờ gì hiềm nghi của Tô Bạch sẽ là lớn nhất.
Nhưng điều khiến hắn cảm thấy không hợp lý là nếu tất cả chuyện này đều do cô gái tóc màu lá cọ này làm ra, vậy mục đích cô ta làm như vậy là muốn giết người sau đó kéo mình ra gánh tội, hình như quá mức miễn cưỡng.
Vì Tô Bạch sẽ không thừa nhận mình là hung thủ giết người, chắc chắn sẽ cắn chặt cô gái tóc màu lá cọ này, nếu cô gái tóc màu lá cọ này là hung thủ, đến cuối cùng chắc chắn sẽ rơi vào trận đối kháng giữa hắn và cô ta, cho dù hiềm nghi của hắn lớn nhất nhưng một khi mình biến thành đối tượng tiêu điểm, cuối cùng mọi người sẽ nhận định ai là hung thủ thật sự cũng rất khó nói trước được là ai, nếu cô ta là hung thủ, quả thật không nên đặt mình vào trong một tình huống lộ liễu như thế mới phải.
Cũng đúng lúc này, quản gia già không biết từ vị trí tối tăm nào bước ra, ông ta dường như không hề bất ngờ với thi thể này chút nào, ngược lại đi thẳng đến đầu cầu thang, hô vọng lên bên trên: “Có người chết...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây