“Cô cảm thấy mình rất thiệt thòi sao?” Tô Bạch duỗi tay chỉ vào cô gái, hỏi với vẻ rất nghi ngờ.
“Một con voi lùi bước trước một con kiến.” Cô gái đáp trả một cách rất lạnh lùng, cô ta không cần thiết phải che giấu thái độ của mình ở trước mặt hắn, bắt đầu từ lúc cô ta tiến vào nơi này đã không hề che giấu một chút gì rồi, vì Tô Bạch không phải người cùng cấp bậc với cô ta nên không cần cô ta phải để ý đến cảm giác của hắn.
“Ồ.” Tô Bạch đáp một tiếng, dường như từ chối cho ý kiến, nhưng rất nhanh, hắn lại vung nắp quan tài lên đập xuống bia mộ trước mặt.
“Ầm!”
Tiếng vang đinh tai nhức óc vang vọng bên hoàng tuyền, bản thân bia mộ cũng rung chuyển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây