Sau khi im lặng ngắn ngủi, Tô Bạch nhìn người trước mặt, trầm giọng hỏi: “Vatican thật sự không giam được anh sao?”
Nhưng điều này lại khác hoàn toàn với hình ảnh ký ức mà mình đã nhìn thấy, dù sao sau này vị ở trước mặt này cũng sẽ bị trói vào thập tự giá đốt cháy trong lửa trời khi thượng đế giáng lâm!
Nếu như anh ta có thể dựa vào sức mạnh của mình tùy ý ra vào Vatican, vậy trước khi cái chết tới gần, tại sao không chạy đi?
Tô Bạch không cho rằng cái thứ hàng này là Văn Thiên Tường hoặc là Đàm Tự Đồng cần phải dùng máu và sinh mệnh của mình để đánh thức ngọn lửa phản kháng của trận doanh hắc ám.
Khóe miệng của đối phương hiện ra một nụ cười, bây giờ cơ thể của anh ta cũng không phải sự tồn tại thực chất chân chính, một điểm này hiển nhiên Tô Bạch có thể nhìn thấy rõ ràng, nhưng thân là một tù nhân, ý thức của mình tồn tại lại có thể tùy tiện ra vào Vatican, loại cảm giác này giống như tù nhân đời sau có thể ở trong nhà giam dùng di động đặt giao đồ ăn hơn nữa thật sự có thể giao tận tay mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây