Katarina nhìn người đàn ông ngồi bàn trong góc với vẻ hơi tò mò, nghi ngờ hỏi: “Ông Holding, hôm nay ông cảm thấy không có khách cho nên mới…”
“Không không không, là vị khách này thật sự đã bao hết toàn bộ thịt được chuẩn bị cho hôm nay, hơn nữa bây giờ cậu ta đã ăn hơn một nửa rồi.” Holding có hơi bối rối đáp, lúc này, ông ta lại lén lút thò tay vào trong túi móc ra một nắm tiền vàng, thấp giọng hỏi: “Cô Katarina, cô giúp tôi nhìn xem, đây rốt cuộc là tiền của quốc gia nào thế?”
Ngược lại Holding không lo lắng Katarina sẽ cướp tiền của mình, trên thực tế mỗi một người săn ma đều cần giáo hội lập hồ sơ, bằng không bạn giết sinh vật cấp bậc cao một chút, bạn cũng không có cách nào nhận thưởng, mà giáo hội cũng có thủ đoạn quản chế vô cùng nghiêm túc đối với quần thể nghề người săn ma này, nếu như người săn ma dám làm ra chuyện ỷ mạnh hiếp yếu, vậy xin lỗi, kỵ sĩ thánh điện sẽ lập tức tìm bạn về uống trà.
“Loại tiền tệ này tôi cũng chưa từng thấy qua.” Katarina đáp lời, sau đó bà ta bắt đầu nhìn đứa con trai mình với vẻ an ủi, dỗ con trai đợi lúc nữa là có thể ăn thịt rồi, ặc, có lẽ là có thể đi, nếu như chỗ thợ săn vừa vặn có con mồi.
Về phần những đồng tiền xu này vốn chính là thứ tới từ đống vật phẩm bồi táng ở ngôi mộ phương Đông, nên hiển nhiên người ở đây không nhận ra rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây