Sương mù lạnh giá bao phủ khắp bốn bề, thứ mang tới không chỉ đơn thuần là lạnh về mặt ý nghĩa, mà còn là một loại tĩnh mịch của tuyệt vọng. Trong băng tuyết, đến đâu cũng đều là thi thể bị đóng thành tượng băng. Vẻ mặt của bọn họ khác nhau, hoặc hưng phấn, hoặc tuyệt vọng, hoặc kinh sợ… muôn màu muôn vẻ. Nhưng cảm giác tổng thể được tạo thành lại như sặc mùi tối tăm và trào phúng tột cùng.
Trong đó có tinh linh, có người lùn, có Vampire, có nhân mã, cũng có cả con người, vừa liếc mắt nhìn qua, mắt thường đi qua nơi nào, nơi đó đều là thi thể lạnh băng. Ở nơi này lâu quả thật không phải là một chuyện khiến người thoải mái.
Bằng không, Tucker cũng sẽ không nhàm chán đến mức dùng trình độ về mặt trận pháp của mình đi khắp nơi nghiên cứu và đào hang. Nơi chứng đạo, cho dù đối với người canh giữ của nó mà nói cũng là một môn học vấn quen thuộc lại xa lạ. Ít nhất thì tiền nhân không phát hiện ra vị trí ngay trên đầu mình bây giờ có thể đánh thủng từ một bên, xuất hiện một mặt gương đồng.
Mà tấm gương đồng này còn có thể kết nối nơi chứng đạo phương Đông và phương Tây, biến sự cô độc thuộc về một cá nhân suốt thời gian dài thành sự cô độc thuộc về hai người, nhìn thì là sự thay đổi của một cộng một, nhưng trên thực tế cũng không đơn giản như thế.
Tucker nhìn cái chai rượu rỗng đã uống hết sạch bên cạnh mình. Anh ta không phải một người nghiện rượu, thậm chí trước khi vào nơi chứng đạo, thân phận của anh ta ở thế giới hiện thực thật ra là một học giả sinh vật học, cũng đã từng phát biểu luận văn trên tạp chí sinh vật học hàng đầu như “Nature” và “Cell.” Nếu như không phải tuổi còn quá trẻ, anh ta hoàn toàn có khả năng một mình đi tìm người đầu tư mở phòng thí nghiệm của mình, cũng vì thế, anh ta có thói quen làm việc nghỉ ngơi và sinh hoạt rất tốt, không, nói một cách chính xác thì là thói quen sinh hoạt gần như hà khắc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây