Tô Bạch khôi phục lại dáng vẻ bình thường, sau đó cổ tay hắn run lên, Tô Bạch dứt khoát dựa người vào một cây cột trụ, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi, loại việc này, chính mình cũng không giúp đỡ được một tay, hắn vẫn am hiểu loại hình chiến đấu hơn, cho nên lúc cần đến hắn, hắn sẽ ra tay, ở trong thế giới chuyện xưa, việc nghỉ ngơi dưỡng sức một lúc là một chuyện rất quý giá.
Khoảng 1 tiếng sau, hòa thượng lại một lần nữa đứng lên, tinh thần hòa thượng có chút mệt mỏi, anh ta đi đến bên người Tô Bạch, khẽ vỗ vai hắn, Tô Bạch mở mắt ra, có chút cười gượng. Hòa thượng cũng cười, anh ta biết Tô Bạch ngủ không sâu, không có khả năng chính mình đứng lên Tô Bạch lại không biết, nhưng song phương đều vô thức ăn ý không có phá vỡ chuyện này.
Hòa thượng đi ra cửa, Tô Bạch ngáp một cái cũng đi theo sau. Đi qua bên này, vòng sang bên kia, đi khoảng 2 phút đồng hồ, đi qua 10 suối nước nóng trong căn nhà gỗ nhỏ, lúc bọn họ lại mở một cánh của khác liền thấy Gia Thố đứng ở trong đó.
Gia Thố nhìn thấy hòa thượng và Tô Bạch đi tới, cười nói:
- Tôi cũng thử suy đoán một lần nhưng phát hiện vẫn sai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây