Hình ảnh từ trạng thái tĩnh của ảnh chụp bắt đầu dần dần chuyển sang động, hiển nhiên sóng dao động trong nội tâm người cũng bắt đầu biến hóa.
Lúc này ánh mắt của Tô Dư Hàng không nhìn chằm chằm vào máy ảnh mà nhìn chằm chằm vào sau lưng Tô Bạch.
Cảm giác lưng như kim chích vẫn tồn tại như cũ, nhưng Tô Bạch đã cố hết sức ổn định nội tâm của mình.
Còn nhớ trước kia, mỗi khi có cơ duyên xảo hợp nhìn trộm hình ảnh ký ức của mình trước đây, mỗi lần bị Tô Dư Hàng nhìn chằm chằm, Tô Bạch đều bắt đầu hoảng, sau đó không thể không cưỡng ép mình ra khỏi hình ảnh ký ức này.
Trong này hiển nhiên có sự khiếp sợ đối với việc Tô Dư Hàng có thể nhìn thấy mình, nhưng nguyên nhân lớn hơn chắc hẳn là Tô Dư Hàng đã hoàn toàn chiếm cứ ký ức quá khứ của mình, hơn nữa còn coi đó thành nhà của ông ta, cho nên ông ta mới đuổi Tô Bạch ra ngoài, dù sao với tâm tính và kinh nghiệm của Tô Bạch sau khi trở thành thính giả bị Tô Dư Hàng dọa một lần dẫn đến tâm thần bất ổn lùi ra khỏi hình ảnh ký ức vẫn có thể lý giải được, nhưng liên tiếp vài lần đều bị dọa chạy ra ngoài lại có hơi khó tin, Tô Bạch vẫn chưa yếu ớt mỏng manh đến vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây