“Nguyên nhân thật ra rất đơn giản.” Hòa thượng duỗi tay chỉ vào Cát Tường, chỉ vào Tô Bạch, cuối cùng lại chỉ vào ngôi nhà này: “Thật ra phương trình viết ra trước đó có vài yếu tố, ví dụ ‘bần tăng’ ‘bản thân’ ví dụ ‘Cát Tường’ nhưng cuối cùng ba yếu tố duy nhất còn lại chính là cậu cộng thêm Cát Tường và căn nhà này.
Ba sự vật các cậu, ừm… bần tăng cũng không thể nói là ba thứ, nói như vậy đi, Tô Bạch, thưc lực của cậu hiện tại tuy rằng cơ thể vẫn là cơ thể của một ngày này, vì một ngày này trong cuộc sống thực tế của cậu vẫn chưa trở thành thính giả cao cấp, nhưng linh hồn, kiến thức và toàn bộ phần mềm của cậu vẫn là cậu của sau này, đương nhiên, đối với bần tăng của hiện tại mà nói, Tô Bạch cậu là một người tới từ tương lai, mà bây giờ thực lực chân chính của cậu không thể nói đã hoàn toàn là thính giả cao cấp, nhưng chắc chắn đã không còn ở cấp bậc người có thâm niên nữa, nói cậu đã nửa bước tiến vào thính giả cao cấp cũng không quá chút nào.
Về phần Cát Tường, trước đây chúng tôi đều biết thực lực của nó, một đại yêu, sánh ngang với thực lực của thính giả cao cấp, có xác suất lớn chính là trình độ thính giả cao cấp sơ cấp.
Mà trận pháp trong căn nhà này đến thính giả cao cấp đều sẽ vô cùng đau đầu, có đôi khi ở trận pháp này, bên cạnh chúng ta tương đương có thêm một người bạn ngang với thính giả cao cấp.
Nói cách khác, Tô Bạch, ngay khi cậu ở đây, ngay khi Cát Tường ở đây, ngay khi cả hai người các cậu đều ở trong căn nhà này tương đương với sự tồn tại của gần ba thính giả cao cấp đang canh chừng bên cạnh con trai cậu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây