Bên bờ sông Hoàng Phổ, đêm tối lạnh lẽo, nước sông không ngừng vỗ vào bờ, dồn đống những tầng bọt nước màu trắng, tản ra mùi hôi tanh nhẹ, những thứ này đều phải đợi công nhân vệ sinh môi trường có chuyên môn tới dọn dẹp.
Thành phố có nổi tiếng và lộng lẫy đến đâu, chỉ cần là nơi có người sinh sống đều sẽ để lại những vết dơ bẩn, đây cũng là điều không có cách nào tránh được, cùng một đạo lý với người đẹp có xinh đẹp dường nào thì cô ta vẫn sẽ đau bụng đi ngoài cả đấy thôi.
Hải thiếu gia ngồi bên bờ sông, bên cạnh là hai chai bia, uống hết ngụm này tới ngụm khác, nửa đêm trước, anh ta kiên quyết tự cho là đúng đứng trước mặt Gia Thố, sau đó Gia Thố trực tiếp thăng cấp thành thính giả cao cấp ngay trước mặt anh ta, hơn nữa còn mô phỏng giọng điệu của Tô Bạch nói với mình một câu đó.
Đối với Hải thiếu gia mà nói, nếu như anh ta có thể đối diện một cách bình tĩnh như nước, vậy anh ta đã là thánh nhân rồi.
Trong tính cách của anh ta, thật ra mang theo một loại tự tôn và cơ chế tự bảo vệ mình cực mạnh, thoạt nhìn rất không để ý đến lời phán xét của thế giới bên ngoài đối với phong cách đàn ông nữ tính của mình, ta làm theo ý ta, nhưng càng là như vậy, anh ta càng kiên trì với loại tự ý thức hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây