Hắn đi chậm rãi giống như tản bộ khi mới thức dậy vào buổi sáng, nhưng trên thực tế, Tô Bạch cũng không biết bây giờ là mấy giờ, rất nhanh hắn đã đến bên tế đàn.
Hắn nhìn thấy ngọc tỷ nước Điền được đặt trong hộp ngọc ở trên tế đàn, trước đó khi mình chính thức nhận chủ với quan tài và vào đó ở, ngọc tỷ nước Điền này cũng từng bay tới trước mặt mình “uống” vì mình, nhưng Tô Bạch vẫn nhớ ông già khảo cổ Vân Nam đó sau khi đụng tay vào ngọc tỷ đã trực tiếp hóa thành một vũng nước mủ xanh lè khi lần đầu tiên khi tới nơi này.
Mình chắc hẳn có thể động vào thứ này chăng?
Hắn chậm rãi đi đến nơi cao nhất của tế đàn và nhìn ngọc tỷ, duỗi tay tay nhưng không vội nắm lại mà vung một cái.
Ngọc tỷ tự động bay ra khỏi chiếc hộp, rơi vào lòng bàn tay của mình, trừ cảm giác ấm áp tới từ ngọc tỷ ra thì cũng không có cảm giác nào khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây