Tô Bạch bắt đầu nghĩ đến việc bơi đến vị trí trung tâm của con sông, Cát Tường được hắn đặt trên bả vai mình, để đề phòng nguy hiểm Tô Bạch vẫn dùng một tay túm Cát Tường.
Nhưng dần dần, Tô Bạch cảm giác được tâm trạng của Cát Tường dường như càng ngày càng dâng trào.
“Meo! Meo! Meo!”
Cát Tường liên tiếp kêu ba tiếng, thứ lộ ra trong ánh mắt không phải vẻ tham lam và đắm chìm mà là một loại quan tâm. Loại ánh mắt này Tô Bạch rất quen thuộc, bởi vì mỗi lần khi nó ngủ bên cạnh bé con nó đều sẽ vừa dùng ánh mắt như vậy nhìn bé con vừa dùng đuôi của mình vỗ về đứa trẻ.
Đột nhiên hai chân của Cát Tường dùng sức muốn nhảy khỏi người Tô Bạch, lao về phía “bé con” mà mình nhìn thấy trước mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây