“Vấn đề rất nghiêm trọng!”
Hòa thượng kiểm tra tình trạng của Cát Tường một chút rõ ràng sắc mặt rất nặng nề, Gia Thố thì lại ở bên cạnh lắc nhẹ đầu, phụ họa: “Nó còn có thể sống, quả thật cũng được tính là một kỳ tích, cấp bậc sinh mệnh của thính giả cao cấp thật sự cao đến mức độ bất thường như vậy sao? Thần hồn đã tổn hại hơn chín mươi phần trăm, cơ thể yêu tộc cũng đã nát hơn tám mươi phần trăm, sau đó lại chịu sự tra tấn rõ ràng là do con người gây ra và lại bị thương thêm, đã thế này rồi mà vẫn chưa chết, còn có thể sống được.”
“Có khả năng đây là thiên tính của mèo.” Hòa thượng suy đoán: “Trong [Kinh Phật] có một đoạn chép rằng: Phật đang tập trung các đệ tử lại để giảng kinh, có một con mèo ngồi trước chỗ Phật ngồi, im lặng lắng nghe. Đệ tử có hỏi Phật nguyên do, hỏi có phải con mèo này cũng thông hiểu kinh điển hay không? Phật đáp: Mèo có linh tính, nó có chín mạng mà người lại chỉ có một. cho nên linh tính của mèo không phải thứ con người có thể so được. Lại có Kinh Phật [Thượng Ngữ Lục] chỉ rõ rằng: Mèo có chín mạng gồm hệ thống, linh, tĩnh, chính, giác, quang, tịnh, khí, thần.”
“Nói ra nhiều thứ mơ hồ như vậy làm gì.” Tô Bạch ngồi xuống bên cạnh, nhìn Cát Tường được hòa thượng và Gia Thố cùng nhau bọc thành cái bánh tét mới mở miệng nói: “Có khả năng liên quan đến việc từ nhỏ nó đã sống ở một nơi quỷ quái như chỗ chứng đạo, ở đó là nơi là thính giả cao cấp chứng đạo nhưng đồng thời cũng có thể nói là một nơi cực kỳ nguy hiểm giao nhau giữa cái chết và hoàng tuyền. sinh vật từ nhỏ lớn lên ở nơi đó chắc chắn đều có chỗ không tầm thường, nói không chừng trên đường hoàng tuyền cũng không nhận nó.”
“Tô Bạch, có phải nó không nhớ được cậu là ai không?” Hòa thượng dò hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây