“Cát Tường?” Giải Bẩm hỏi, anh ta rất hiểu Tô Bạch và ngày trước cũng đã từng thấy Cát Tường.
“Đúng.” Tô Bạch thừa nhận.
Giải Bẩm hít một hơi thật sâu sau đó lại thở ra nặng nề, ý bảo Tô Bạch đợi một chút: “Bây giờ tạm thời con mèo này vẫn chưa chết được, mạng cứng lắm, chỉ cần không tiếp xúc với linh hồn của nó hoặc là tám phần trao đổi chất, thì sức sống của nó còn mạnh hơn cả thây ma phương Tây, bây giờ tôi cần phải gọi điện cho ông chủ của tôi.”
“Gọi cho anh ta?” Tô Bạch có hơi không thể hiểu nổi.
“Đừng hiểu lầm, ông chủ của tôi đối với Cát Tường, ồ không, là có cảm giác đặc biệt với Lệ Chi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây