Có đôi khi con người sẽ kiên trì giữ vững một điểm gì đó.
Tại sao trên đời này lại có nhiều người thích khác người như vậy và tại sao có không ít người kiên trì cách sinh hoạt không được trào lưu chính đồng ý của mình, đại khái cũng là nhận được một loại an ủi tới từ thế giới bên ngoài hoặc là tới từ nội tâm của chính mình. Nhưng trong mấy người này, có chín mươi chín phần trăm cũng là vì nội tâm trống rỗng và khắc khoải mà dẫn tới hành động đặc biệt, phần lớn đều là thành phần thích lấy lòng mọi người, nhưng đối với Tô Bạch mà nói có khả năng đây lại chính là bản tính của mình.
Hắn đã không có gì có thể mất đi được nữa, gia đình của mình, cha mẹ của mình, luân lý đạo đức, quan hệ nhân sinh, lý tưởng tài phú, thậm chí ngay cả một cọng rơm cuối cùng như bé con cũng bị cắt bỏ khỏi bên người mình, ngoại trừ mình ra thì Tô Bạch đã không còn lại gì nữa. Nếu ngay cả một chút sở thích cuối cùng hoặc gọi là đặc trưng cũng bị bào mòn đi mất, vậy hắn thật sự là ngoại trừ thân xác thối tha này ra đã không còn lại gì.
Đây là hiện thực, một hiện thực rất xót xa, trước đây hắn còn từng vượt đường xá xa xôi tới Anh Quốc tìm cách điều trị bệnh thần kinh của mình, nhưng bây giờ xem ra hình như đây chính là một thứ duy nhất còn lại của mình.
Rất xót xa cũng rất bất đắc dĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây