“Lẽ nào cái này đặt ở trong chùa sau này còn có thể trở thành vật triển lãm sao?” Gia Thố lắc đầu: “Cứ cách mười mấy năm thứ này lại bị phong ấn lại một lần, các thế hệ lạt ma trong chùa đều coi cô ta thành một gánh nặng nhưng lại cũng không có cách nào xử lý. Răng của cậu tốt, giúp tôi xử lý sạch cũng là giúp tôi làm được một việc.”
“Tôi có ăn tạp như vậy sao? Ồ, còn là một thi thể nữ nữa này, quần áo trên người là sau này thay lên sao?”
“Đúng.” Gia Thố cũng không định giấu Tô Bạch: “Rốt cuộc xác cổ ở thời đại nào thì không thể tra ra, dù sao chùa cũng không phải sở nghiên cứu khảo cổ, cũng không có nhiều thời gian như vậy để đi nghiên cứu cái này, hình như tám trăm năm trước cô ta gây ra một vài chuyện, bị một lạt ma phong ấn rồi mang về chùa trấn áp đến bây giờ.”
Tô Bạch ấn vào cái nút sau đó mở nắp ra, trong lúc nhất thời, nhiệt độ trong toàn bộ căn phòng lập tức giảm xuống thậm chí còn xuất hiện bụi băng, hiệu ứng này không kém hơn sức mạnh băng mà mình ngưng tụ ra.
“Sao oán niệm lại nặng như vậy?” Tô Bạch hỏi với vẻ hơi khó hiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây