Taxi dừng lại ở cửa bệnh viện Từ Ái, Tô Bạch đẩy cửa xuống xe, dưới thời tiết oi bức ẩm ướt khiến người đi đường và xe cộ trên đường có hơi ít, nhưng cả người Tô Bạch đều trông có vẻ rất sảng khoái như thể khí hậu xung quanh hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến hắn, hắn chỉ một tay xách balo đi thẳng về phía một tiệm hoa quả ở bên cạnh bệnh viện.
Thường mà nói một con đường ở cửa bệnh viện không bao giờ thiếu hoa quả và sữa bò, không lâu sau, Tô Bạch xách một thùng sữa và một giỏ hoa quả bước vào cửa lớn của bệnh viện.
Bệnh viện Từ Ái là một bệnh viện tư nhân có quy mô không lớn, Tô Bạch đi vào trong bệnh viện và báo tên của “Ông Ái Quyên” ở quầy tiếp tân, rất nhanh đã tra ra được vị trí phòng bệnh.
Hắn bước chậm rãi vào thang máy rồi tiến từng bước lên, đã có lúc mập mạp từng hỏi Tô Bạch có hứng thú đi tìm mẹ ruột của mình hay không, Tô Bạch trực tiếp phủ nhận bởi vì cảm thấy chuyện này rất nhàm chán.
Lần này hắn vẫn cảm thấy rất nhàm chán, nhưng bởi vì sự cộng hưởng lạ thường ở trước nhà ga sân bay trước đó khiến hắn không có cách nào tiếp tục bỏ qua được nữa mà chỉ đành đi tới nơi này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây