Thính giả đối với vấn đề “tử vong” này cũng không hề kiêng dè một chút nào, giống như người bình thường cho dù nhìn thấy xe tang lái qua bên người mình ở trên đường cũng sẽ cảm thấy xui xẻo vậy, dù sao thính giả cũng bước lên từ người thực tập, vẫn luôn treo đầu bên thắt lưng sống qua ngày, có rất nhiều thứ nên coi nhẹ cũng đã sớm coi nhẹ rồi.
Bây giờ Tô Bạch quả thực không rõ sự sống chết của bé con, bởi vì hắn không có cách nào đoán ra rốt cuộc đôi nam nữ đó muốn làm chuyện gì, bạn không có cách nào tìm ra được một vật tham chiếu để mô phỏng và so sánh suy nghĩ và logic của bọn họ, bởi vì bọn họ đúng thật là những kẻ lạc loài tuyệt đối trong giới thính giả, cho dù là Lệ Chi, lúc đầu cũng đã từng phái Hải thiếu gia xuống đáy biển đảo Tần Hoàng thăm dò xem có thật sự có nơi nào có thể trốn được ánh mắt của Phát Thanh hay không. Mà hai người đó từ khi mình bảy tuổi đã bắt đầu “tai nạn giao thông,” gần hai mươi năm, bọn họ trốn ánh mắt của phát Thanh được lâu như vậy đã được xem là người tiên phong đi trước cổ nhân, ít nhất là xét từ hiện tại cũng không có thế hệ sau nào làm được.
Không riêng gì bản thân, thực ra Tô Bạch cũng biết rõ có khả năng bé con cũng khá dửng dưng với việc sống chết, lúc đầu nó từng dùng đôi chân và đôi tay non nớt của mình chủ động bò xuống yêu huyệt, xuất thân và trải nghiệm của hai người đều rất đáng thương, dưới tình cảnh lá lành đùm lá rách hiển nhiên cũng bớt đi rất nhiều sự giả tạo.
“Ting!”
Cửa thang máy mở ra, Tô Bạch đặt ảnh vào trong túi rồi đi ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây