Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1159: Tôi gieo một hạt giống 1

Chương Trước Chương Tiếp

Tiết điểm đã hoàn toàn sụp đổ giống như bông liễu rơi đầy trời, bước vào một loại tiết tấu tan biến kỳ lạ mang theo một loại cảm giác tiêu điều xơ xác, ngay sau khi tất cả đã biến mất, cảnh vật ở đây cũng biến thành bộ dáng vốn có của phòng số 233, một cái giường, hai cái tủ đầu giường, một cái bàn, một tivi nhỏ và một nhà vệ sinh rất chật chội.

Trong phòng có hai người Tô Bạch và mập mạp đang đứng, Tô Bạch thì đang nhắm mắt đứng ở nơi đó bất động. Mập mạp đi tới trước mặt hắn, duỗi tay quơ vài cái mà hắn vẫn không có động tĩnh.

“Cậu ta sao thế này?” Mập mạp lẩm bẩm một mình, nếu nói Đại Bạch vừa thăng cấp thành thính giả cao cấp đã xảy ra vấn đề gì đó thì quá máu chó rồi, cái này cũng tương tự với hạn hán lâu được một giọt mưa ấy.

“Miếng vàng đó chết quá đột ngột, sức mạnh của thời gian chảy ngược tuy giả nhưng vẫn còn để lại một phần trên người cậu ta, bây giờ anh có thể cưỡng chế gọi cậu ta tỉnh, cùng lắm cũng chỉ khiến cậu ta hơi khó chịu một chút, nhưng để một mình cậu ta đứng ở nơi này một lúc vẫn có thể tự hồi phục lại thôi.” Tàn hồn công chúa nói trong đáy lòng mập mạp.

Mập mạp gật đầu, điều này có nghĩa anh ta đã hiểu, đại khái thì trước đó miếng vàng giúp Tô Bạch cũng tương tự với tiêm cho Tô Bạch một liều thuốc kích thích mạnh, bây giờ tác dụng phụ vẫn chưa hết, đương nhiên cũng không có gì nguy hiểm với hắn, đại khái cũng chỉ là người say xe vừa ngồi xe trong thời gian rất dài, cứ từ từ cũng có thể ổn lại thôi.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 24%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)