Đương nhiên Tô Bạch hiểu đạo lý môi hở răng lạnh này, nhưng mối quan hệ giữa các thính giả đặc biệt còn là mối quan hệ giữa các thính giả xa lạ, hiển nhiên không thể nói là hòa hợp bao nhiêu mà phần lớn vẫn là vui khi thấy người gặp họa nhiều hơn một chút.
Tôn Hải từ từ quỳ rạp xuống, anh ta ngẩng đầu lên một cách khó khăn, nhìn Tô Bạch với ánh mắt có hơi phức tạp.
Nhưng Tô Bạch có thể hiểu được ánh mắt của anh ta, mình đã giúp anh ta, nhưng bạn đừng hòng kêu một người sắp chết còn tập trung nghĩ đến việc trả lại ân tình này cho bạn, hoặc là kêu anh ta tặng vũ khí bản mệnh cho bạn coi như sự báo đáp cuối cùng, mà anh ta chỉ đang oán trách bạn từ tận đáy lòng, oán trách tại sao vừa rồi bạn lại ra tay, nếu như đối đầu theo tiến trình bình thường thì chắc hẳn anh ta sẽ không bị lừa.
Sự thật quả đúng là như vậy, tuy rằng một cước đó của Tô Bạch đã đá trúng mặt người thanh niên ngồi xe lăn, nhưng cũng được tính là gián tiếp dẫn đến việc Tôn Hải bị lừa, tự mình dừng tiết tấu thăng cấp.
Anh ta có loại suy nghĩ này cũng là hợp tình hợp lý cả thôi, người trước khi chết sẽ luôn mang theo oán hận rất lớn, đương nhiên loại chết không đau hoặc là chết già trên giường có thể coi thành ngoại lệ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây