Lỗ Tấn đã từng nói trên thế giới vốn không có đường, người đi nhiều thì thành đường thôi.
Nhưng trên thực tế, trên thế giới có vô số con đường, có người bằng lòng đi mới gọi thành đường.
Bây giờ mập mạp đang ở trong một loại tình cảnh rối rắm và do dự. Thậm chí, loại phản ứng lạ thường này cũng thu hút sự chú ý của Tô Bạch, mập mạp cách hắn chỉ chừng một trăm mét, một khoảng cách như vậy với khả năng cảm nhận của hắn và sự hiểu biết về mập mạp, hiển nhiên có thể nhìn ra được chút gì đó.
“Ả tiện nhân, đừng làm phiền tôi nữa, đừng làm phiền tôi nữa!”
Bất chợt mập mạp quỳ xuống hai tay ôm đầu, dùng sức đập trán lên sàn xi măng vỡ trước mặt, hơn nữa còn đập rất mạnh đến mức toác đầu chảy máu!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây