“Hộc… phù… hộc… phù… hộc… hộc…”
Những tiếng kêu khẽ nối tiếp nhau truyền ra từ trong ngọn hải đăng trên đảo, đây là một hòn đảo hoang có diện tích rất nhỏ, ngay cả hải đăng vốn được xây dựng trên đảo cũng sớm bị bỏ hoang, vách tường hải đăng loang lổ, cửa sắt màu đỏ rỉ sắt và ngọn đèn lớn mãi mãi sẽ không còn sáng lên nữa.
Cùng với thời đại kỹ thuật hàng hải không ngừng phổ biến và phát triển, tác dụng của hải đăng trên biển đã không còn lớn như ngày trước nữa, có lẽ qua một khoảng thời gian nữa, có khả năng thật sự chỉ có thể lại nhìn thấy người già canh tháp hải đăng từ trong một vài câu chuyện cổ tích và truyện ngụ ngôn mới.
Tiếng rên khẽ mang theo một loại tiết tấu có quy luật này giống như ký hiệu cho người chèo thuyền, liên tục không hề đứt quãng, mà hình như bên trong đang giam giữ một tên tội phạm đang không ngừng bị tra tấn.
Một con chim biển đậu lên cánh cửa rỉ sắt bên dưới tháp hải đăng, đối với tiếng vang truyền ra từ bên trong, nó dường như đã tập mãi thành quen, loại âm thanh này vẫn luôn tiếp diễn trong mấy tháng gần đây, trên cơ bản kéo dài hết cả ngày hoàn toàn không dừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây