Lần đầu tiên hắn phát hiện ra, vậy mà mình cũng có một mặt yếu đuối như vậy.
Hắn hít một hơi thật sâu, một vài giọt mưa chui vào trong miệng thấm vào đầu lưỡi.
Người cô độc mới chọn bầu bạn, kẻ yếu mới cần tụ lại sưởi ấm, mà Tô Bạch trước mắt, rõ ràng là một người cô độc thêm một lần bị vận mệnh xa lánh, và cũng là kẻ yếu.
Phía trước, dưới ánh đèn đường mờ ảo có một băng ghế dài.
Tô Bạch ngồi xuống băng ghế dài, trên ghế dài đều là nước, ngồi vào có hơi dính sẽ không được thoải mái cho lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây