Santana đỗ ở bên đường, hòa thượng đang uống nước, Gia Thố thì lại nghịch cốt châu trong tay mình, bây giờ hai người đều trông có vẻ chán muốn chết.
Tần suất hòa thượng uống nước có hơi thường xuyên, bởi vì thực ra hai người ngồi ở nơi này cũng không có việc gì để làm. Chuyện mà Tô Bạch làm, bọn họ không có cách nào tham gia, bằng không có khả năng nhân quả sẽ được chia sẻ lên đầu bọn họ, và hiển nhiên trừng phạt cũng sẽ rơi lên đầu bọn họ.
Nhưng bọn họ cũng không có cách nào ngăn cản Tô Bạch như vậy, bởi vì đứng từ bất cứ góc độ nào của Tô Bạch để nghĩ, bọn họ cũng không có lý để nói không với loại hành động này của hắn.
“Hòa thượng, vẫn còn khó chịu sao?” Ngón tay của Gia Thố nhẹ nhàng nghịch cốt châu và hỏi. Hai người đều là tăng lữ, hơn nữa vẫn luôn sinh hoạt chung, hiển nhiên giữa đôi bên đã có thể thấu hiểu lẫn nhau.
“Không đành lòng.” Hòa thượng đáp với vẻ hơi sầu não.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây