“Bao gồm cả lần này?” Gia Thố hỏi.
Hòa thượng hơi do dự, không đáp lời.
Lúc này Tô Bạch mở mắt, trong mắt không còn màu đỏ thẫm nữa, thậm chí cũng không thấy chút tơ máu nào, nhưng thứ còn lại trong ánh mắt chỉ là một vẻ lạnh lùng thấm vào tận xương cốt.
Hắn chống một tay lên mặt giường, cảm giác được cơn đau như gãy xương truyền tới từ lòng bàn tay mình, hắn hít một hơi thật sâu, vẫn miễn cưỡng chống người ngồi dậy.
Bây giờ trên người mình để lại thương thế rất nặng vì trước đó đã đối đầu với trận pháp, nhưng bây giờ Tô Bạch cũng không để ý cho lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây