Tô Bạch vốn định khách sáo một chút, nói thực ra là do bản thân mình tới bất ngờ, nhưng thấy lúc này Dĩnh Oánh Nhi đang nghiêm túc làm việc, đột nhiên hắn cảm thấy dường như đối phương cũng không cần lời giải thích của mình.
Bởi vì tính đặc thù trong thân phận của mình, nếu mình đã tới rồi, cô ấy nhất định sẽ đẩy sạch những mối quan hệ xã giao và công việc khác ra để tiếp mình.
Cô ấy không phải người tình của mình, nhưng hình như mình cũng không phải khách hàng của cô ấy.
Tô Bạch bưng tách trà, đi tới bên cạnh cửa sổ sát đất, nơi này đã được trang trí lại, hoàn toàn không còn dáng vẻ của văn phòng thám tử ngày trước nữa.
Hắn đứng ở trước cửa sổ, nhìn những tòa nhà cao tầng san sát nối tiếp nhau bên ngoài, trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác rất kỳ lạ, như thể mình bị toàn bộ thế giới này vứt bỏ, hoặc có thể, thực ra là mình đã vứt bỏ toàn bộ thế giới trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây